Mẹ Nghĩ Cho Con Hay Là Mẹ Ích Kỷ Nhỉ?
Ngày hôm nay thật u ám và mưa rơi liên tục…
Trong những ngày vừa qua, bầu trời của mẹ con mình cứ mãi màu xám. Đã nửa năm kể từ lần cuối Sóc gặp bố, và khi cuộc gặp gỡ ấy diễn ra, niềm vui đến với con thật bất ngờ, nhưng rồi lại nhanh chóng tan biến. Lần đầu tiên, mình thấy con lặng lẽ khóc dưới chiếc gối. Sóc Nhỏ đã nhận ra rằng mình đang trải qua những cảm xúc khó khăn, và điều đó thật đau lòng – khi con chỉ mới 3 tuổi. Mình lo lắng rằng lâu dần, con sẽ mất niềm tin vào đàn ông, hoặc có thể sẽ muốn gần gũi người khác giới nhiều hơn. Sự ảnh hưởng tâm lý này không hề nhỏ.
Ý nghĩ rằng mình sẽ tước đi quyền liên hệ giữa bố và con đã thực sự xảy ra. Ngày đầu tiên, mình tin chắc vào điều đó. Ngày thứ hai, mình nhận ra rằng quyết định của bản thân thì dễ dàng, nhưng quyết định thay cho con lại là một điều khó khăn. Ngày thứ ba, khi nhìn thấy con cười hì hì và nói: “Bố đi mất rồi”, mình cảm thấy bản thân thật quá đáng. Đến bây giờ, đã gần một tuần trôi qua, mình vẫn không biết nên chọn thế nào.
Vượt Qua Cơn Suy Sụp
Để vượt qua cơn suy sụp này, mình đã rút ra một số bài học:
- Đừng tự trách bản thân: Không ai có thể trải nghiệm hết mọi cảm giác nghẹt thở và vật lộn với những lần tự trách giữa đêm khuya vì tình yêu dành cho con như mẹ đâu. Mẹ có ích kỷ một chút cũng không sao, mẹ luôn là người mẹ tốt nhất với con rồi.
- Đừng nói dối và trấn an con: Sự dối trá với con là điều khó khăn nhất. Đừng tự nói dối rằng bố đi làm xa, để con liên tục hỏi: “Bao giờ bố về?”.
- Đừng gồng lên che chắn cả bầu trời: Làm bố mẹ không nhất thiết phải che mưa chắn gió cho con. Mẹ và con sẽ cùng nhau trải qua những cơn mưa gió.
Tối hôm đó, mình thực sự suy sụp khi thấy nước mắt con giàn giụa sau lớp gối. Mình phải thú nhận: “Mẹ mệt lắm Sóc ạ, mẹ muốn ôm con.” Và đứa con gái này lặng lẽ nằm trong lòng mẹ, nghe mẹ khóc.
Chấp Nhận Cảm Xúc Của Bản Thân
Mẹ trao hơi thở cho con, nhưng mẹ cũng cần được thở. Dù có cáu gắt hay lớn tiếng với con, cũng chỉ vì mẹ là một người bình thường, đang trưởng thành hơn khi có con. Không ai dạy mẹ cách làm mẹ, và sau những cơn đau thập tử nhất sinh, thế giới của mẹ đã hoàn toàn thay đổi.
Cuối cùng, khi cơn bão đã qua đi, chúng ta sẽ không nhớ mình đã vượt qua nó như thế nào. Nhưng có một điều chắc chắn: khi bước ra khỏi cơn bão, chúng ta sẽ không còn là những con người đã dấn bước vào nó.
Cùng mẹ nắm tay bước qua cơn bão, tôi luyện bản thân thành những con người kiên cường nào ❤️
By,
Mẹ và Sóc
Kết Nối Với Mình Tại:
- Email: anh.nguyenvan1512@gmail.com
- Đăng ký kênh: Mẹ và Sóc
- Facebook: Vân Anh (mẹ Sóc Nhỏ)
- Fanpage: Mẹ và Sóc
- Instagram: mami.va.soc
- Tiktok: Mẹ và Sóc
- Youtube Shorts: Vui cùng Sóc

Add comment